CẢM ƠN ANH ĐÃ ĐÁNH MẤT EM
….
Đã lâu lắm rồi, từ ngày ta xa nhau, em mới lại viết những dòng tâm sự cho anh. Nhưng hôm nay, em viết những dòng tâm sự của em gửi tới anh, người em đã từng yêu. Em muốn cảm ơn anh. Anh đã cho em một cuộc sống hạnh phúc hơn những gì em hằng mong ước. Anh đã cho em thấy được rằng có một người luôn chờ đợi em ở phía trước, có một người sẵn sàng hi sinh cho em, có một người yêu em hơn cả mạng sống của mình. Người đó không phải anh! Cảm ơn anh, anh nhé!
Em vẫn còn nhớ những ngày mà hai ta cùng nhau nói chuyện, cùng nhau trêu đùa, cùng nhau nắm tay đi trên con đường trải dài lá đỏ. Em vẫn còn nhớ tiếng nói, nụ cười, môi hôn anh đã trao em. Em nhớ vòng tay ấy đã ghì chặt em, truyền cho em vô vàn hơi ấm, nhớ ánh mắt mà anh nhìn em trìu mến…
Em nhớ tất cả, tất cả những gì thuộc về anh!
Anh biết không, em đã từng yêu anh nhiều lắm đấy – yêu anh hơn cả tử thần. Em đã hi sinh tất cả những gì em có thể để bảo vệ cho tình yêu của chúng ta. Em đã yêu anh như thế đấy anh à! Nhưng… giờ đây tình yêu ấy không còn tồn tại nữa. Thực tại vẫn là thực tại, em chẳng thể nào cứ đắm mình trong ảo tưởng, cái ảo tưởng mà chỉ mình em đê mê tin vào, rằng em và anh vẫn còn hạnh phúc. Anh bước đi, bàn tay em buông lơi tất cả, tình yêu, hơi ấm, môi hôn và cả những ngọt ngào.
Yêu anh, em bất chấp tất cả, em trở nên khờ dại si mê. À, mà không biết có phải không anh nhỉ? Ai đó nói rằng, khi yêu thì ai cũng giống ai, đều trở nên thiếu suy nghĩ, trở nên ngờ nghệch mà chẳng có lòng kiên định vững chắc? Liệu em có phải là như thế không anh? Xa rồi mối tình mà một thời em vẫn nghĩ sẽ là mãi mãi, em và anh sẽ hạnh phúc bên nhau tới tận cuối đời. Nhưng đường đời còn dài, mà anh thì lại quay lưng bỏ em bơ vơ trên khúc vắng. Xa rồi anh nhỉ – xa rồi một thời yêu thương?
Anh đã từng yêu cô ấy. Anh đã từng yêu em. Nhưng anh đã buông tay em để đến bên cô ấy. Anh rời xa em, và em cảm ơn anh vì điều đó. Cảm ơn anh đã cho em biết giá trị của cuộc sống này, cảm ơn anh đã buông tay em để em được mở rộng vòng tay với một tình yêu mới! Giờ đây, có một người khác yêu em hơn anh, quan tâm em hơn anh, lo lắng cho em hơn anh. Em có thể tâm sự và sẻ chia cùng với người ấy mọi điều trong cuộc sống của em. Và quan trọng nhất là người ấy coi em là cả một thế giới!
Cảm ơn anh đã ra đi, cảm ơn anh đã để lại trong em vết thương sâu sắc, để em có hi vọng rằng khoảng trống trong con tim bị tổn thương này một ngày nào đó sẽ được lấp đầy bằng một tình yêu thật sự!
Buông tay một tình yêu để em nhận ra giá trị của tình yêu mới. Để em biết cái hi vọng cho một tình yêu trong quá khứ với anh đã thay đổi cả cuộc đời em. Một tình yêu mà không bao giờ có một kết thúc tốt đẹp. Đó là một quá khứ của một tình yêu toàn sự lọc lừa, không niềm tin, không yêu thương, và không gì cả.
Anh hạnh phúc không anh ?
Anh đã cho em một cuộc sống hạnh phúc hơn những gì em hằng mong ước. Anh đã cho em thấy được rằng có một người luôn chờ đợi em ở phía trước, có một người sẵn sàng hi sinh cho em, có một người yêu em hơn cả mạng sống của mình. Người đó không phải anh! Cảm ơn anh, anh nhé!
Buông tay anh không hẳn là một kết thúc, nhưng đó là một khởi đầu. Buông tay anh, nhưng em tin ta vẫn sẽ song song với nhau trên đường đời.
Em hạnh phúc, cảm ơn anh đã cho em hạnh phúc ấy. Tuy rằng trong quá khứ, tình yêu của hai ta không trọn vẹn, tuy đó toàn là những đau đớn và tổn thương anh mang lại cho em. Nhưng em không hận, và cũng chưa bao giờ hối hận khi đã yêu anh. Bởi có anh, thì mới có em của ngày hôm nay. Nhờ anh mà em biết được vị đời cay đắng và ngọt ngào như thế nào, mới biết được mùi vị của nó ra sao!
Cảm ơn anh, anh nhé!
Cảm ơn anh đã đánh mất em!