Tâm sự: Mẹ dặn con gái – Sống tự lập và đừng hy sinh

Lá thư tâm sự của bà mẹ gửi đến đứa con gái nhỏ của mình. 

Con gái à,

Cuộc sống bây giờ khác cái thời của mẹ nhiều lắm. Thời của mẹ, người đàn bà bị bó buộc trong tam tòng, tứ đức, bị ép trong đạo lý dâu, làm vợ, làm mẹ. Thế nhưng bây giờ, xã hội tiên tiến, người phụ nữ được tự do bình đẳng trong cuộc sống, được thoải mái theo đuổi ước mơ của mình. Vậy thì tại sao con lại phải bó buộc cuộc sống của mình hoàn toàn phụ thuộc vào một người đàn ông? Con gái à, để hạnh phúc hơn, con phải biết tự lập và có lẽ cùng đừng nên hy sinh.

Hãy hẹn hò với thật nhiều chàng trai

Ai cũng bảo rằng đời người con gái chỉ cần chung thủy với một người. Nhưng không con gái à, điều đó thật sai lầm. Mẹ biết rằng sẽ rất tốt cho con và con sẽ hạnh phúc sau này nếu con biết tìm hiểu thật nhiều mẫu đàn ông khác nhau. Rồi con sẽ tìm ra ai là người hợp với tính cách mình nhất, ai sẽ làm cho tình yêu của con hạnh phúc và “khỏe mạnh” nhất, và quan trọng là ai sẽ yêu con nhất. Nhưng nhớ chọn lọc rồi chỉ chấp nhận một người thôi con nhé.

tam-su

Con gái à, hãy là chính mình thì đừng trông chờ một bờ vai.

Đừng phí thời gian để trông chờ “Một bờ vai”

Luôn nhớ rằng con có đủ chân tay đầu óc. Bạn trai con có gì con có thứ đó, con được học hành, có sức khoẻ, con cũng có hai chân hai tay… Vậy hãy làm công việc của mình, đừng trông chờ “một bờ vai” nào cả. Như thế bất công với người ta, và với chính mình.

Học hành bao năm để làm gì mà phải chờ nghĩ bằng đầu người khác? Có chân tay để làm gì mà việc nhỏ cũng ngồi đợi? Không có người yêu đón thì có xe buýt, xe ôm hoặc cùng lắm thì đi bộ… đừng ngồi đợi quá 15 phút, lãng phí cuộc đời con ạ. Một người đàn ông yêu con thực sự không bao giờ để con ngồi chăm chăm nhìn cái điện thoại tối thứ Bảy chờ đợi; anh ta sẽ bằng mọi cách đến với con hoặc sẽ có lời giải thích thỏa đáng.

+ Nếu người đó nhỡ hẹn một lần thì con hãy tin tưởng, cuộc sống luôn có tình huống bất ngờ không đoán trước được;

+ Nếu nhỡ hẹn lần 2 – hãy nghi ngờ, xâu chuỗi lại mọi việc, rồi tìm ra câu trả lời;

+ Nếu nhỡ hẹn lần 3 – Giải tán! Con chỉ có một trái tim và một thời tuổi trẻ, đừng lãng phí!

tam-su

Con hãy học cách vui vẻ và yêu thương chính mình con nhé. Bởi tình yêu là không ai nợ ai cả

Đừng có ăn vạ kiểu “Tôi đã dâng hiến cho anh ta, giờ anh ta bỏ tôi”

Mẹ ghét cay đắng những câu từ kiểu “hy sinh”, “dâng hiến”, vốn được tô vẽ bằng những mỹ từ, rồi phẩm chất… này nọ; nhưng với mẹ thì nó đáng quẳng vào sọt rác. Nó làm người phụ nữ ở thế bị động, dễ tổn thương và trở nên ngớ ngẩn. Con yêu ai đó, hôn ai đó… vì con muốn thế; vì làm thế cả hai cùng hạnh phúc; chứ không phải con hôn ai đó chỉ vì anh ta muốn thế. Mẹ chẳng thấy thương những người luôn lảm nhảm: “Tôi đã dâng hiến cho anh ta, giờ anh ta bỏ tôi, tôi chỉ muốn chết….”. Mẫu người đó đáng trách hơn là đáng thương.

Hãy tận hưởng hạnh phúc bằng sự chủ động, khôn ngoan, hiểu biết; và mạnh mẽ cắt đứt khi mình không muốn tiếp tục, đừng ép mình điều gì. Đã có nhiều cô gái phải trả giá bằng cả cuộc sống, thậm chí mạng sống của mình vì những kiểu “hy sinh” “dâng hiến”… mù quáng rồi. Quẳng nó đi! luôn và ngay khi mình còn có thể.

Đừng chờ cơm chồng nếu anh ta về muộn…

Với mẹ thì việc thô bạo, đánh đập, bạo lực gia đình luôn là rất tệ; nhưng việc kiểm soát, ăn vạ, ép người khác cũng tệ chẳng kém. Hình ảnh người vợ kiên quyết nhịn ăn bên mâm cơm chờ chồng cũng dở chả kém cảnh gã đàn ông hung hăng gào thét vào mặt bạn gái. Anh ta có bạn bè, con có bạn bè; anh ta mê bóng đá; con thích nghe nhạc, đọc sách…

Vì thế, thay vì nhịn đói, tụt huyết áp để ép anh ta phải bỏ đám bạn về, rồi cả hai lao vào cãi nhau như hai con gà chọi; sao con không ăn no nê, đọc nốt quyển sách; hay lên mạng tán gẫu, tâm sự với những người bạn; rồi nở nụ cười vui vẻ mở cửa cho anh ta? Luôn có khoảng trống cho mình; và để anh ta cũng thế, kể cả các lựa chọn khác.

Không ai là chủ nợ, cũng không ai là con nợ trong tình yêu, con nhé!

Mỗi người đều có một không gian của riêng mình. Con đừng nên ép buộc chồng con và chính mình phải luôn ở cùng nhau