Thời gian thì trôi không ngừng, và cuộc sống cũng chẳng bao giờ ưu ái cho ai. Thế nên đừng bao giờ chờ đợi vì bạn không biết mình sẽ phải chờ đợi đến bao giờ…
Đừng bao giờ chờ đến khi có được tình yêu mới học cách hy sinh.
Cuộc đời con người cũng giống như một trò chơi, có thể trên con đường tìm đến cái đích chiến thắng bạn đã vô tình bỏ lỡ nhiều cảnh đẹp. Cũng giống như tình yêu của bạn, cứ mải miết đi tìm cho mình một tình yêu thật hoàn hảo mà quên rằng hạnh phúc luôn ở ngay bên mình. Tình yêu chẳng phải điều quá xa xôi, chỉ cần bạn học cách mở lòng, biết quan tâm đến người khác, hy sinh một chút cái tôi cá nhân thì tình yêu sẽ nhanh đến với bạn.
Đừng bao giờ chờ đến khi mình cô đơn mới nhớ ra bạn bè.
Tình bạn là gì? Chắc hẳn trong số chúng ta ai cũng có thể định nghĩa cho mình được cái gọi là tình bạn kia. Cả đời người có được cho mình một tri kỷ đã là điều chẳng dễ dàng gì, đó là người luôn bên bạn những lúc khó khăn, tuyệt vọng, cả những lúc bạn đang băn khoăn khi đứng trước quyết định lớn của đời người, đó là người có thể làm mọi điều ngu ngốc cùng bạn mà không một chút do dự, là người có thể hy sinh nhiều cho bạn mà không một lời kêu ca, là người có thể chịu thiệt thòi mà không hề oán hận. Cái họ cần đơn giản chỉ là nụ cười của bạn.
Vì vậy đừng lấy lý do này nọ để không nghe điện thoại hay hủy một cuộc hẹn với người bạn thân, vì rất có thể khi đó họ đang cô đơn.
Đừng bao giờ chờ đến khi có một vị trí tốt mới nỗ lực làm việc.
Có người dành ra cả đời chỉ để chờ đợi một công việc tốt sẽ đến với mình, cho dù trên đầu tóc đã chẳng còn đen như ngày xưa nhưng vẫn cố chấp chờ đợi. Họ quên rằng mọi điều tốt đẹp trên thế giới chỉ đến khi bạn đã cố gắng hết sức mình. Nỗ lực làm việc từ hôm nay đồng nghĩa với việc cơ hội thăng tiến sẽ ở ngay trong tầm tay bạn.
Đừng bao giờ chờ đến khi thất bại mới nhớ đến những lời khuyên chân thành.
Người xưa đã từng có câu “thuốc đắng giã tật, sự thật mất lòng”, nhưng chúng ta lại hay tin vào những lời xu nịnh của kẻ khác, bởi những lời đó thường rất dễ nghe, khiến chúng ta vui sướng nhất thời mà quên đi hậu quả đằng sau, đến khi thật sự thất bại thì lại ước “giá như…”
Hãy biết phân biệt đâu là tốt đâu là xấu, cái gì có lợi cho mình, những ai mới là người thật lòng với mình.
Đừng bao giờ chờ đến khi mắc bệnh mới ý thức được sinh mệnh mỏng manh.
Sinh mệnh con người vốn đã rất mỏng manh, cũng giống như con kiến có thể chết dưới chân bạn bất cứ lúc nào mà nó cũng không hề hay biết. Còn con người chúng ta tránh sao được “sinh, lão, bệnh, tử”, chỉ có thể mỗi giời phút trôi qua ta càng nên trân trọng cuộc sống. Đừng bao giờ ỷ rằng mình còn trẻ, sức mình còn dai mà bạc đãi bản thân. Để cơ thể có thời gian nghỉ ngơi mới chính là yêu cuộc sống.
Đừng bao giờ chờ đến khi có người khen ngợi thì bạn mới tin vào năng lực bản thân.
Mối người đều có những tiềm năng và thế mạnh riêng của mình, tin vào chính mình cũng có nghĩa bạn đã cầm trong tay chiếc chìa khóa để mở ra cánh cửa thành công. Cứ ngồi đấy để chờ có ai đó tìm ra tài năng, khen ngợi thì dường như quá muộn rồi. Cuộc sống là của bạn, con đường bạn đi do bạn tự quyết định, vậy nên hãy tự tin rằng mình sẽ làm được thì mọi điều tốt đẹp sẽ đến.
Đừng bao giờ chờ đến khi người khác phê bình mới nhận ra lỗi sai của mình.
Thực ra sai lầm không phải điều gì đáng xấu hổ, đáng xấu hổ đó là bạn đã sai mà không dám đứng ra để nhận lỗi sai của mình. Dũng cảm nhận lỗi sẽ có được sự tôn trọng từ người khác, sẽ khiến người ta tin tưởng mình hơn. Bởi trong cuộc sống không ai là hoàn hảo cả, cách đối mặt với sai lầm cũng sẽ quyết định đến tương lai của bạn.
Đừng bao giờ chờ đến khi có người giúp mình thì mình mới giúp lại.
Giúp đỡ người khác chưa bao giờ là trách nhiệm của bất kỳ ai, thế nhưng nếu bạn biết giúp đỡ mọi người thì cái mà bạn nhận được còn hơn cả lời cảm ơn, đó chính là niềm tin. Hãy đưa tay giúp đỡ những người xung quanh trước khi bạn cần ai đó giúp đỡ.
Theo Nghệ Thuật Sống