Người cũ nhưng vẫn còn thương…

Lướt ngang qua nơi ta đã từng hẹn hò, sao thấy lòng còn vấn vương, chẳng biết con tim ngoan có còn là của mình nữa không? Sao cứ thương người dưng mãi, buông bỏ được thì tốt, sao mãi phải trung thành, hỡi tôi ơi…phải chăng người cũ nhưng vẫn còn thương…

Bao lâu rồi ta chưa gặp nhau, bao lâu rồi ta không nhìn thấy nhau và đã bao lâu rồi, ta quên hỏi thăm nhau về cuộc sống này, vậy anh?
Chắc có lẽ khi hết với nhau, mọi thứ cũng bình lặng mà dần dần bị quên đi. Chuyện tình yêu, đôi khi chỉ là chuyện của một người thì phải? Có người, nỗi nhớ vẫn ăn mòn nơi tâm trí họ, quên đôi khi chỉ là một từ ngữ quá là xa xỉ và ngược lại, cũng có người, việc nhớ nhung ai đó đôi khi quá là thừa thãi. Vậy nên, cứ mãi rồi cũng xa cách, người muốn gặp nhưng kẻ cứ vội chạy trốn và rồi, cứ như trò chơi trốn tìm, khó mà thấy nhau.

Chỉ là người cũ thôi mà, sao vẫn làm ta đau…

Người cũ nhưng mà còn thương – Thương ở đây nghĩa là, có ai đó nhắc đến người cũ trong lòng cũng cảm thấy có chút hiu quạnh, chút buồn và một chút vấn vương. Mạng xã hội biết bao nhiêu người, nhưng có một cái nick vẫn bị tìm kiếm nơi mạng xã hội rộng rãi, dù biết là lướt newface xong rồi cũng out thôi, nhưng sao hành động đó cứ lặp đi lặp lại rồi cũng thành thói quen.
Người cũ nhưng mà còn thương – Vẫn quan tâm đến cuộc sống riêng tư của nhau, nhưng sự quan tâm đó chỉ thầm lặng mình ta biết, chẳng bao giờ tâm sự mỏng với ai, kể cả cô bạn thân. Không biết dạo này sống ra làm sao? Công việc thế nào? Yêu ai chưa? Bao nhiêu dòng suy nghĩ hình thành, nhưng chẳng bao giờ nhận được câu trả lời, có khi tự bản thân sẽ trả lời hộ và cũng chẳng mong có đáp án.
Người cũ nhưng mà còn thương – Khi đến những địa điểm hẹn cũ, nơi nào cũng gợi nhớ ra kỉ niệm và rồi lại nhớ đối phương, hai chữ đã-từng cứ thế mà xuất hiện. Bỗng cảm xúc vỡ òa, có khi vui, nhưng cũng sẽ có khi cố mà kìm nước mắt, sợ bao nhiêu nỗi lòng chất chứa nơi ngực trái sẽ vỡ tung tóe ra mất thôi.
Tưởng như ta gặp lại nhau, câu chào hỏi có còn nữa không? Đó là câu hỏi của những người còn thương nhau, bởi nếu hết tình hết nghĩa, thì cũng chẳng cần thiết mấy đâu.
Lướt ngang qua nơi ta đã từng hẹn hò, sao thấy lòng còn vấn vương, chẳng biết con tim ngoan có còn là của mình nữa không? Sao cứ thương người dưng mãi, buông bỏ được thì tốt, sao mãi phải trung thành, hỡi tôi ơi…