Tâm sự tình yêu : Giận người ta bao nhiêu lâu là đủ?

Tâm sự tình yêu: Tôi không biết bạn nên giận người ta bao lâu là đủ? Chỉ là bạn nghĩ cho người ta, và thương chính mình. Nhưng liệu hờn người ta, bạn có cảm thấy dễ chịu hơn không?

Chiều nay, tôi nhận được inbox blog tâm sự của một người bạn, hỏi giận người yêu bao lâu là đủ. Tôi đã không biết nên trả lời bạn ra sao, bởi đưa ra bất kì con số thời gian nào cũng đều là hành động ngốc nghếch. Tôi đã chỉ hỏi bạn câu rất ngắn “Hờn người ta, bạn có cảm thấy dễ chịu hơn không?”

tam su tinh yeu gian nguoi ta

Tâm sự tình yêu : Giận người ta bao nhiêu lâu là đủ?

Bản thân câu hỏi đã là một câu trả lời cho bạn, cho tất cả những người đang hờn dỗi người yêu, hằn học với người yêu, dù vì bất kì lý do gì. Tôi từng quen cô bạn giận người yêu chỉ bởi một lần đi chung xe bus, chàng người yêu vô tình để vuột tay cô bạn giữa đám đông, chàng bước lên xe trong khi cô nàng mắc kẹt ở lại. Tôi cũng từng quen anh chàng trách người yêu cả tháng trời không dứt chỉ bởi cô gái đó đã quyết tâm sống trọn vẹn tuổi 20 của mình bằng chuyến hành trình đạp xe tình nguyện dài hơn một tháng…

Thoạt tiên, tôi nghĩ những người giận hay bị giận đều thật may mắn. Phải là “gì đó” của nhau, người ta mới hờn nhau cho được. Phải đóng một vai trò nào đó, đứng trong những kỳ vọng nào đó của người đi bên, ta mới có thể khiến người ta giận, mới có thể giận người ta. Giận hay bị giận, nghĩa là ta không phải người dưng của nhau. Chỉ riêng điều đó thôi cũng khiến tim ta âm ấm.

tam su tinh yeu gian nguoi ta

Tâm sự tình yêu : Giận người ta bao nhiêu lâu là đủ?

Dẫu vậy, giận nhau thoáng qua mang đến cảm giác nôn nóng, chờ đợi, là một gia vị trong tình yêu. Nhưng giận nhau, chì chiết nhau, như một cách làm khổ người khác, buộc người khác phải “nhớ lấy”, điều đó có nghĩa ta đã hết thương nhau rồi.

Bởi nếu yêu thành thật, bạn sẽ thương cả những lời giải thích chưa nói ra lời của người ta.

Bạn sẽ thương cả những giọt mồ hôi lấm tấm trên gương mặt của người ta khi cố gắng nói để ta hiểu.

Bạn sẽ thương cả những ngọt ngào đã qua, để nghĩ về nó mỗi khi chuyện tình nổi sóng, để ru im những bất đồng đang diễn ra giữa bạn và người ấy.

Bạn sẽ thương cả những buồn bã, đau khổ của người ta khi bạn giận. Người ta cuống cuồng, người ta lo lắng, người ta chật vật, người ta không thể ngủ ngon…

Bạn sẽ thương cả những bước chân đi ra đi vào của chính mình, thương cả những giây phút ngóng chờ tin nhắn của người ấy, tự hỏi tại sao người ấy chưa gọi điện xin lỗi bạn nhỉ.

Bạn sẽ thương cả lỗi lầm của người ấy, khi nhận ra mọi chuyện có thể đã không tệ như thế. Nếu hai bạn chọn cách lắng nghe nhau nhiều hơn. Và tại sao khi nào cũng là người ấy đóng vai trò lắng nghe, mà không phải bạn. Và nhớ không, đâu đó người ta từng nói, yêu nhau thật sự là khi ta tranh nhau nghe, chứ không phải tranh nhau nói.
Bạn sẽ thương cả những trăn trở của người ta, những day dứt của người ta.

Bạn có thể cười hay im lặng để tránh nói ra những điều tổn thương nhau. Bạn có thể chờ đợi và nắm tay người đó trong lúc chờ cơn giận qua đi.

Và bạn sẽ hiểu, đâu mới là tình yêu thật sự.

Tôi không biết bạn nên giận người ta bao lâu là đủ. Không có một quy chuẩn nào cho trường hợp này. Chỉ là bạn nghĩ cho người ta, và thương chính mình. Tự bản thân bạn sẽ biết câu trả lời, nên làm lành trước hay không.

Và bởi, người ta cũng đã cố gắng vì mình, rất nhiều. Tôi mong bạn gật đầu thay lời chấp nhận câu xin lỗi, để tha thứ cho người ta và cũng là thôi dỗi hờn chính bản thân mình.

Để chúng ta lại có thể yêu nhau, thật nồng nàn….