Song Ngư à – Mình yêu lại từ đầu anh nhé!

Blog tâm sự: Em đã từng nghĩ anh muốn kiểm soát em. Nhưng em sai rồi, vì anh không muốn ai ngoài kia làm tổn thương em.. Không muốn em đối mặt với xã hội đầy cạm bẫy..

blog-tam-su

Mình yêu lại từ đầu, anh nhé!

Ngày ấy, em còn trẻ con xe đạp lốc cốc trên đường với sự hồn nhiên chưa vướng bụi ái tình. Cái tuổi mười bảy mộng mơ là thế nhưng với tính cách một Thiên Yết thì nó trôi qua cũng nắng mưa, ngang bướng và chút gì đó dè chừng thế giới đúng như tính cách của nó.

Ngày ấy, Song Ngư anh xuất hiện trong cuộc đời em như cơn gió lạ. Anh là một thanh niên trưởng thành và có trái tim ấm áp yêu thương.

Chúng ta không cùng thế hệ và gặp nhau bằng hình thức mà người ta hay gọi là “ảo”. Chính điều đó khiến em sợ, sợ anh là lừa đảo, sợ anh làm cuộc đời em xáo trộn, sợ anh không có thật.

Và tới tận bây giờ, em cũng không hiểu nỗi thứ tính cách nghi ngờ, lạnh lùng thấm vào máu đã khiến anh tổn thương. Và tới bây giờ em mới biết: “Song Ngư anh yêu rất thật và rất dễ tổn thương trong tình yêu“. Và ngày ấy em đã từ chối anh.

Em chỉ tin sự thật, chưa bao giờ tin truyện cổ tích chứ nói gì định mệnh.

Và một lần nữa sau bao năm, chính anh đã khiến em lại càng tin khi yêu và được Song Ngư yêu là điều sẽ khiến trái tim em, niềm tin sẽ quay về, niềm vui sẽ mở cửa. Em không thể tin anh vẫn đợi em sau bao năm tháng. Nhưng Thiên Yết của anh bây giờ đã gai góc hơn xưa với vết sẹo của vài cuộc tình. Em sợ anh không chấp nhận….. Nhưng anh vẫn tìm và yêu em.

Em đã cho mình được phép tin và yêu anh mãnh liệt và đó là giây phút em tưởng chừng như chỉ có ở thiên đường.

Anh và em, chúng ta đã mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ….

Ai cũng ngỡ cuộc sống chúng ta chỉ màu hồng. Và em cũng vậy, cho đến khi…

Cuộc sống xô bồ với công việc không như ý. Những hờn ghen nơi anh và tính cố chấp nơi em vô tình đẩy những kí ức đẹp bị lãng quên ở đâu đó.

Là những đêm em và anh cãi nhau cùng với những sự tức giận không kiểm soát. Chưa bao giờ em ghét sự cứng rắn đến cố chấp của mình như vậy. Có lẽ em đã quen được anh lo lắng, nên khi anh lo lắng hơn, em lại chống lại và khiến anh đau lòng. Em đã từng nghĩ anh muốn kiểm soát em. Nhưng em sai rồi, vì anh không muốn ai ngoài kia làm tổn thương em… Không muốn em đối mặt với xã hội đầy cạm bẫy.

Là vì anh yêu em. Em đã luôn dặn lòng như vậy sau đó rất nhiều nhưng không kịp nữa rồi.

Em đã làm anh nghĩ anh không thể mang lại hạnh phúc cho em. Anh đã im lặng… Và đi xa. Em cũng không nghĩ em lại đưa đẩy anh làm việc mà vốn dĩ không phải tính cách sẵn có từ anh. Một sự im lặng và quyết định khiến cho một người vốn thích im lặng và lạnh lùng phải sợ hãi.

Cho em xin lỗi, là em ngu khờ không hiểu lòng anh. Anh đã hi sinh tuổi trẻ của mình để đưa em rũ bỏ sự sợ hãi. Vậy mà em lại nhẫn tâm trách móc đẩy anh đi xa.

Em chưa bao giờ cảm thấy mình cần ai đó như vậy, và nếu cần em sẽ làm mọi cách mà tìm anh

Em đã thấu thứ tình cảm mầu nhiệm đó rồi… A đã bên em sáu năm…. Hãy để em là người làm anh thấy bình yên…. Hãy để em bù đắp sự chân thành của anh …. Và SONG NGƯ À, MÌNH YÊU LẠI TỪ ĐẦU …

Được không anh?

About the Author